Càn Khôn Đại Na Di Võ thuật trong tiểu thuyết Kim Dung

Càn Khôn Đại Na Di (乾坤大挪移) là bộ võ công tâm pháp thất truyền của Minh giáo nơi Tây Vực, sử dụng để di chuyển nội lực trong cơ thể, chuyển hướng các chiêu thức của kẻ địch, cũng có thể dùng để di chuyển vật nặng ngàn cân. Tất cả có 7 tầng (cấp độ), theo Kim Dung viết thì người có tư chất cao thì sẽ mất 7 năm để luyện xong một tầng, còn người có tư chất thấp thì là 14 năm. Người sáng tạo ra Càn Khôn Đại Na Di chỉ luyện được đến tầng thứ 6 còn tầng thứ 7 là hoàn toàn dựa vào trí tưởng tượng của người này nên có những chỗ không thể luyện được.

Càn Khôn Đại Na Di là bộ tâm pháp để lưu chuyển nội lực trong cơ thể nên nếu có nội công thâm hậu thì luyện tập rất dễ dàng còn nếu nội lực không đủ mà miễn cưỡng luyện tập sẽ rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Giáo chủ Minh Giáo đời thứ 33 là Dương Đỉnh Thiên trong lúc luyện tầng thứ 4 thì vì chuyện tư tình của Thành Côn và phu nhân ông ta mà bị tẩu hỏa nhập ma dẫn đến cái chết. Dương Tả Sứ (Dương Tiêu) là sứ giả của Minh Giáo cũng chỉ luyện đến tầng thứ 2.

Giáo chủ Minh Giáo đời thứ 34 Trương Vô Kỵ trong một lần tình cờ đang đuổi theo Thành Côn đã tìm ra bí kíp võ học này. Nhờ có nội lực Cửu dương thần công cực kì thâm hậu nên đã tu luyện đến tầng thứ 7 chỉ trong 1 đêm. Cũng nhờ học được tâm pháp Càn khôn đại na di nên sau này chỉ trong thời gian ngắn Trương Vô Kỵ có thể hiểu hết võ công Ba Tư ghi trên Thánh hỏa lệnh.